Mình đi tha thẩn trong vườn nhà Đại tướng, mắt cứ ngân ngấn lệ. Cây khế ở kia,
cây na ở kia, lu nước chỗ này, lối nhỏ sau vườn im ắng....như đợi ai, như biết đau, biết buồn, biết khóc.
Cây khế già đứng lặng
Quả nằm yên trên cành
Đợi Người về hái tặng
Cho trẻ nhỏ làng mình
Quả cứ ra như thế
Như khoe Người hàng năm
Nhưng giờ còn đâu nữa
Bàn tay Người bón chăm....
Sau hiên là lu nước
Cho Người về rửa chân
Nước từ sông quê ấy
Gánh lên như để dành...
Quả na ngơ ngác hỏi?
Người ơi sao không về
Nắng vườn ngơ ngác hỏi
Sao mắt Làng đỏ hoe?
Lối đi trong vườn nhỏ
Vẫn chờ chân Người qua
Những dấu chân mờ tỏ
Đá ơi sao thẫn thờ?
Bão qua rồi,mây nắng
Bão như hiểu ý trời
Giữ lại từng chùm quả
Từng lá cành xanh tươi
Cổng nhà Người đã mở
Cho nhân dân bước vào
Sao không ai nói cả
Sao nước mắt lại trào?
cây na ở kia, lu nước chỗ này, lối nhỏ sau vườn im ắng....như đợi ai, như biết đau, biết buồn, biết khóc.
Cây khế già đứng lặng
Quả nằm yên trên cành
Đợi Người về hái tặng
Cho trẻ nhỏ làng mình
Quả cứ ra như thế
Như khoe Người hàng năm
Nhưng giờ còn đâu nữa
Bàn tay Người bón chăm....
Sau hiên là lu nước
Cho Người về rửa chân
Nước từ sông quê ấy
Gánh lên như để dành...
Quả na ngơ ngác hỏi?
Người ơi sao không về
Nắng vườn ngơ ngác hỏi
Sao mắt Làng đỏ hoe?
Lối đi trong vườn nhỏ
Vẫn chờ chân Người qua
Những dấu chân mờ tỏ
Đá ơi sao thẫn thờ?
Bão qua rồi,mây nắng
Bão như hiểu ý trời
Giữ lại từng chùm quả
Từng lá cành xanh tươi
Cổng nhà Người đã mở
Cho nhân dân bước vào
Sao không ai nói cả
Sao nước mắt lại trào?