Hiển thị các bài đăng có nhãn CHÉM GIÓ.... Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn CHÉM GIÓ.... Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

THƯ TÌNH CỦA GÃ ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 17:16
  • Chia sẻ bài này >
  • (Ngày 8/3 không có chi tặng chị em thì viết lung tung lang tang...)
    Em ạ.
    Cách đây 10 ngày, trong từng giờ khắc công việc, anh đã neo cái chữ 8/3 trong đầu và cương quyết phải mua vé máy bay về gặp em, làm sao không thể dành cho nhau một cái ôm thật ấm áp phối kết hợp với nụ hôn nồng nàn vào ngày thiêng liêng 8/3 phải không em. Nhưng em biết không, cũng đúng ngày 8/3 năm trước, chiếc máy bay MH370 đã mất tích với nhiều câu hỏi chưa ai trả lời, và anh nghĩ rằng, anh cần trả vé, bởi vì chúng ta không thể mạo hiểm tình yêu vào một chuyến bay trong một cái ngày bí ẩn mà không biết sẽ ra sao phải không em.
    Thôi thì anh tìm cách khác. Anh tham gia lễ hội đền Gióng và cương quyết cướp cho được giỏ hoa tre may mắn để dành tặng em nhân ngày 8/3. Trong cả ngàn con người lao tới cướp lộc Thánh, anh nhìn thấy trước mặt tua tủa những đầu gậy và một tiếng hét: Muốn cướp được lộc, hãy tự nguyện lao đầu vào gậy xem nào. Anh nghĩ, trong ngôn ngữ tình yêu, không có từ sưng đầu bể trán em nhỉ, nên thôi. Sau này anh mới biết, những người cướp hoa tre như cướp của ấy được vinh danh là cướp có văn hóa, thôi thì anh đành làm kẻ thiếu văn hóa vậy.

    Thì anh quay về Phú Thọ, không cướp được hoa tre thì cũng phải cướp được phết tặng em, nhưng trời ơi, bùn lầy, giá rét, anh bị cuốn đi dưới bùn, lộc ở đâu anh không thấy, anh nằm trong bùn, thở không ra hơi, cho tới khi lết được về nhà mà cũng biết cái gọi là phết đó là cái gì.

    Không bỏ cuộc, tình yêu với em tăng thêm cho anh nghị lực, anh lao xuống xin cái ấn đền Trần tặng em...Em biết không, hàng ngàn người đi xin ấn thăng quan, chả thấy ai xin ấn làm dân, mà anh là dân, dân lành, nên anh lại về không...

    Anh lủi thủi phóng xe về Hải Phòng, vào hội Minh Thề, ở đây không có ấn, ở đây toàn dân lành, dân lành không thấy quan về nên dân đóng giả quan thề không tham nhũng. Thôi anh chả thề, thề mà giả thề thì thề làm cái gì em nhỉ.

    Anh định mua gói quà gửi vào máy bay cho em, lại nghĩ, quà thì phải gói vuông vắn, cẩn thận, gói đẹp, quà 8/3 cơ mà, nhỉ, mà gói cẩn thận thì nhỡ xui xẻo gặp nhóm tham lam lấy dao rạch lui rạch tới....thôi, chả gửi, em nhận quà mà bị rạch như xơ mướp thế, hết nồng nàn em nhỉ.

    Bế tắc, anh ra quán ngồi, với tay mua chai nước uống, mới cầm chai lên, chưa mở nắp đã nhìn thấy con ruồi, thấy hình ảnh rạng rỡ của bác Dr Thanh in trên chai, sợ quá, anh lén lút trả tiền, lén lút cầm chai cho vào túi, bà chủ quán hỏi nước ngon không chú, anh gật gật đầu, ngon, ngon, có ruồi nên thơm ngon....Anh về nhà, cất kỹ chai nước như cất một quả bom nổ chậm, sợ lộ, sợ ai đó biết anh đang có chai nước có ruồi, họ báo cho nhà sản xuất, nhà sản xuất cho người đến bàn bạc...bàn bạc một lúc khéo đời anh toi...thôi, em nhỉ, việc của họ là sản xuất, việc của chúng ta là nuốt, nuốt không được thì giấu đi, không được báo...

    Không biết tặng quà gì cho em, anh đau khổ, may quá lại có Hội thơ, tình yêu phối kết hợp với thơ thì còn gì bằng, quyết mua thơ tặng em, nhưng anh vừa lò dò vào quán thơ, chưa kịp tìm tập thơ nào thì cô bán nước mắm dí hai chai nước mắm sát mũi anh, mua cho em anh nhé, anh nhé, anh nhé, mùi nước mắm trong ngày thơ đẩy bắn anh ra phố, hoàn hồn nhìn lại, mới hay năm nay nước mắm làm bà đỡ cho thơ. Thôi, em nhỉ, em cần thơ sạch, chứ có thêm mùi nước mắm nữa, em chã...nhỉ?

    Anh định thuê xe lái vào thăm em, bỗng nghe tin chuẩn bị giá xăng tăng kỷ lục, nhẩm đi nhẩm lại mất cả núi tiền mua xăng, buồn, làm cốc rượu giải buồn thì nghe đồn sẽ bị tịch thu xe nếu say xỉn, sợ, lững thững đi bộ về nhà viết tâm thư này gửi em đúng ngày 8/3 để em biết rằng, em đang yêu một người đàn ông đích thực.







    Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

    BÀI PHÁT BỂU CỦA BỘ TRƯỞNG GIÁO DỤC (trong tưởng tượng)

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 20:24
  • Chia sẻ bài này >
  • Tôi vô tình tìm thấy bản ghi chép lời phát biểu của Bộ trưởng giáo dục trong đầu mình rồi háo hức đọc nó:

    Thưa các thầy giáo cô giáo đồng nghiệp yêu quý của tôi.

    Thưa các em học sinh yêu quý.
    Tôi rất vinh dự được nhà trường mời tham dự Ngày lễ khai giảng năm học mới: 2014-2015.
    Tôi lại vinh dự được các thầy các cô dành cho tôi với tư cách Bộ trưởng được đánh hồi trống khai trường.
    Dù được các thầy cô và các em vỗ tay động viên rất nhiệt tình nhưng tôi nhận ra, hồi trống vừa rồi mình đánh có lỡ nhịp. Chỉ là đơn giản đánh 1 hồi 3 nhịp mà tôi vẫn lỡ, điều đó mới biết, ngay cả việc sơ khai, tưởng như ai cũng biết mà nếu không tập trung, không ôn luyện, vẫn sai.
    Tôi nhìn thấy gương mặt hào hứng của các thầy giáo, cô giáo và các em học sinh ngày tựu trường, sự hân hoan đó, tình cảm náo nức đó, tinh thần dạy và học vẫn bền bỉ và nhiệt huyết đó, khiến tôi thấy có lỗi với mọi người. Tôi, chúng tôi, những nhà quản lý giáo dục đất nước, nhân ngày khai trường, gửi lời xin lỗi sâu sắc và chân thành tới các thầy giáo, cô giáo, tới các em học sinh, các bậc phụ huynh…chúng tôi đã chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình, chúng tôi đã và đang để cho ngành giáo dục ở tất cả các cấp học vẫn loanh quanh với những giải pháp, cải cách, đổi mới trong sự lúng túng, trong bất lực, trong sự rối rắm, khiến cho các thầy giáo cô giáo, các em học sinh bị ảnh hưởng toàn diện, làm phiền lòng đến các bậc phụ huynh, phiền lòng xã hội. Chúng tôi biết chúng tôi rất khao khát đổi mới, khao khát được thúc đẩy nền giáo dục nước nhà đi lên, không thành một nước có nền giáo dục tiên tiến nhất thì chí ít cũng phải đạt cho được mục tiêu vì con người, học sinh phải được học những kiến thức cần học, học sinh cần sự lèn luyện mẫu mực về đạo đức sống, đạo đức làm người, giáo viên cần có những giáo án mở rộng cho sự sáng tạo, giáo án không chỉ là khung cảnh của kiến thức phải dạy mà nó còn phải là nơi để các thầy các cô sáng tạo thêm, chất chứa ở từng trang sách, bài giảng là lòng nhiệt tâm, tài năng của người thầy, người thầy phải được sáng tạo cùng giáo án chứ không phải như bây giờ là phải dạy theo giáo án. Cũng như vậy, học sinh phải học những điều đúng tuổi mình cần phải học, tiếp thu đúng điều mình cần tiếp thu, học phải là niềm vui thú, là sự cám dỗ, hấp dẫn, lôi kéo chứ không phải như bây giờ, học như sự bắt buộc, bị áp đặt, bị nhồi nhét, bị dắt chân kéo tay vào một núi kiến thức đồ sộ mà đầu óc trống rỗng.
    Khao khát của chúng tôi, trong đó có tôi, Bộ trưởng giáo dục của các bạn là có thật, là thật lòng, là cháy bỏng.
    Nhưng hỡi ôi, vì sao nhiều năm rồi chúng tôi không thành công?
    Vì sao ư? Vì chúng tôi, trong đó có thể có cả chúng ta, đang áp đặt kiến thức, cách nhìn, sự tương tác sai đối tượng. Chúng ta lấy góc nhìn, sự tương tác, ý chí chủ quan của các bậc cha chú, của trình độ đại học, trên đại học, giáo sư, tiến sĩ để áp đặt lối nghĩ, tư duy, khả năng thu nhận kiến thức của bậc tiểu học, trung học. Trong khi đó với bậc Đại học, trên đại học, những nhà quản lý chúng ta, trong đó có chúng tôi, có tôi, lại áp đặt cái nhìn, sự tương tác, ý chí chủ quan chỉ ngang với bậc tiểu học. Cái nhìn ngược ấy làm vỡ vụn hệ thống, làm ngược quy luật, phá vỡ sự thống nhất, vì thế, nếu không thay đổi, mãi mãi sẽ loanh quanh trong ngõ cụt mà không có đường ra.
    Ai là chủ thể để cải cách giáo dục tiểu học, trung học? Không phải là giáo sư, tiến sĩ từ trên Bộ chúng tôi, mà phải từ các thầy cô giáo, từ học sinh thân yêu, cả từ phụ huynh nữa, phải đi từ đó, phải ghi nhận từ đó, phải bắt đầu từ đó, cải cách giáo dục phục vụ cho ai thì người đó mới là người có trách nhiệm đề xuất, và chúng tôi, những nhà quản lý giáo dục chỉ là nơi để tổng hợp, phân loại, phân tích, so sánh, nâng cao và hoàn thiện. Hệ Đại học cũng thế. Hệ cao đẳng cũng thế. Phải bắt đầu từ chính người thụ hưởng, chính người thực hiện mới có thể ra được những khuôn định hợp lý, tương thích, không áp đặt, không chủ quan, không xa rời thực tiễn và không bảo thủ.
    Tôi, với tư cách Bộ trưởng, cũng như các Thứ trưởng của tôi, cũng như các Cục, Vụ, Viện nghiên cứu của Bộ, chúng tôi sẽ bắt đầu trở lại làm một học sinh tiểu học, một học sinh trung học, một sinh viên, trở lại bằng toàn bộ tâm thế, tư duy, tình cảm và ý thức, để bắt đầu cần phải làm cái gì đầu tiên cho các bậc học. Tôi, chúng tôi, những nhà quản lý giáo dục lại xin trở về đúng vị trí cần lao, phụ huynh học sinh để thấm cho hết, đau cho hết, nhận cho hết bao nỗi lo lắng, nhọc nhằn, lo toan đối với con em mình.
    Năm học mới, chúng tôi, trong đó có tôi, và chúng ta phải bắt đầu như thế.
    Chúng ta phải bắt đầu từ chính ý nghĩa cao cả, thiêng liêng và trong trẽo nhất của hai chữ GIÁO DỤC, không vụ lợi, không áp đặt, không lợi dụng, không kiêu ngạo, phải bắt đầu từ số KHÔNG đau đớn, phải bắt đầu từ lỗi lầm đau đớn với các bậc tiền nhân, để đặt những bước chân đầu tiên trên sự nghiệp đổi mới giáo dục.
    Việc đầu tiên, tôi, Bộ trưởng giáo dục có thể yêu cầu làm ngay là từ năm học tới, ngày khai giảng chắc chắn phải đúng là ngày KHAI GIẢNG.
    Xin cám ơn các thầy giáo cô giáo và các em học sinh đã lắng nghe phát biểu của tôi.
    Với tư cách Bộ trưởng, tôi chúc các thầy cô giáo và các em học sinh bước vào năm học bằng nguồn năng lực mới, cùng chúng tôi thay đổi cho một nền giáo dục tiến bộ.
    Với tư cách người học trò của năm xưa, tôi cúi đầu tri ân và mãi mãi mang ơn các thầy giáo cô giáo của nhiều thế hệ đã luôn như thế, cho chúng tôi kiến thức, cho chúng tôi làm người.
    Xin cám ơn.








    Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

    HỒI ỨC CÁCH MẠNG

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 00:00
  • Chia sẻ bài này >
  • Ngồi cà phê lại nhớ thằng bạn đời, nó giờ đã nghệ sĩ nhân dân, nhưng xưa hai thằng thường rủ nhau vào đoàn nghệ thuật tán các em. Hồi ấy khổ, đỉnh cao của việc ra tay đãi gái là hai thằng đưa hai gái ra quán, một tô bún và một ổ mỳ, thế thôi là đắm đuối, thế thôi là bối rối, thế thôi là nông nổi, thế thôi là ....rồi,

    muốn mần chi lung tung lang tang là mần. Một tối đẹp trời, hai thằng lại đi tán gái. Mình và nó tán một em diễn viên mới, đẹp thôi rồi, tán chung mới vui, hai thằng đang cầm hai tay của em thì nghe em hét: Hai anh ơi, thằng nó tới. Trong thứ ánh sáng mang màu sắc tán gái, mình thấy thằng người yêu của em to cao, tay lăm lăm con dao sáng loáng. Chạy. Ui giời ơi, chạy chứ sao, định hướng tán gái hoặc là xông tới hoặc là chạy, chứ sao. Thằng bạn mình quen đường, nhoằng cái nó chạy mất tăm, còn mình chạy ngu, chạy thẳng, thấy sau lưng thằng cầm dao loang loáng đuổi theo. Mệt quá. Thôi thì đời có số, mệt thì ngồi nghỉ, ra sao thì ra. Thằng cầm dao hùng hục lao tới, trợn mắt, sao anh không chạy nữa đi, sợ hả. Mình ưỡn ngực như một chiến sĩ cách mạng kiên cường dõng dạc nói, sợ đéo gì, mệt thì giải lao thôi, chứ sao. Sau vài câu đối thoại liên quan đến chủ đề đánh ghen, nó kéo mình vào quán uống rượu, tâm sự, tâm sự, tâm sự, nói các anh nổi tiếng thế, đừng dành của em nhé, cô ấy không dám từ chối em vì sợ em thất tình tự tử, em không tài cán gì, chỉ giỏi tự tử thôi , các anh dành là em mất. Hứa hẹn. Hứa hẹn. Hứa hẹn. Xong mình hỏi, lần sau mày đừng cầm dao đuổi người thế, kinh lắm. Nó bảo, anh coi, đây là dao gỗ đạo cụ em lấy ở đoàn anh ạ, anh ạ, anh ạ. Úi giời. Rứa đó. Mình hất mặt, tao mà biết dao đạo cụ, tao không bao giờ bỏ chạy, đang tán gái mà bỏ chạy là hèn, đúng không mày, tiên sư con dao đạo cụ, sao giống thế không biết.

    Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

    PHÁT HIỆN CHẤN ĐỘNG GIỚI KHOA HỌC: CUA VẪN BÒ NGANG

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 18:45
  • Chia sẻ bài này >


  • Báo cáo giáo sư, giáo sư là nhà lý luận đỉnh, dứt khoát giáo sư hãy là thấy hướng dẫn cho luận văn Tiến sĩ của em về đề tài này, một phát hiện sẽ làm chấn động giới khoa học: Cua vẫn bò ngang.
    Cậu có sao không đấy, cua bò ngang có từ triệu năm.
    Vâng. Nhưng em hỏi giáo sư, với khả năng thông thái như giáo sư, hãy trả lời cho nhân loại rõ, vì sao con cua bò ngang?

    Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

    LUẬN VĂN TIẾN SĨ FB: ĐỘC THÂN LÀ GÌ?

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 21:19
  • Chia sẻ bài này >


  • (Nghĩ: Làm cái chức Trưởng thôn Khoai Lang thì cũng phải có cái bằng Tiến sĩ chứ.
    Suy ra:Viết cái luận văn này, bảo vệ bằng Tiến sĩ trên Phây, nhỉ? Bà con nhỉ?
    -----
    Độc thân là gì?

    Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

    PHÁT HIỆN CHẤN ĐỘNG GIỚI KHOA HỌC: CUA VẪN BÒ NGANG

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 21:49
  • Chia sẻ bài này >

  • .

    Báo cáo giáo sư, dứt khoát là giáo sư hãy là thấy hướng dẫn cho luận văn Tiến sĩ của em về đề tài này, một phát hiện sẽ làm chấn động giới khoa học: Cua vẫn bò ngang.
    Cậu có sao không đấy, cua bò ngang có từ triệu năm.
    Vâng. Nhưng em hỏi giáo sư, với khả năng thông thái như giáo sư, hãy trả lời cho nhân loại rõ, vì sao con cua bò ngang?

    Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

    Ý VĂN HỌC.

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 18:51
  • Chia sẻ bài này >



  • Thằng bạn mình là giám đốc, nó nheo mắt nhìn mình, ông có thích nhìn thấy tôi đi hối lộ không?
    Có có có. Còn gì hơn. Vinh dự tự hào quá.
    Nó chở mình cùng viên thư ký tới cổng cơ quan đối tác lớn.
    Nó nháy mắt với mình cùng lên tầng 3.
    Mình hỏi, sao thế, đi hối lộ mà đi tay không?
    Nó gật, bảo phải xem công việc trôi không đã mới hối chứ, gặp cái hối ngay có mà lộ ( lỗ ) à?
    Vào phòng quan.

    Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

    RẶN ĐƯỢC RỒI...

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 20:05
  • Chia sẻ bài này >

  • Hôm trước,có giới thiệu với bà con entry về việc mấy ông Bộ dục "Phọt" ra cái quy định cộng 2 điểm khi thi đại học với đối tượng Bà mẹ VNAH và cán bộ hoạt động trước năm 1945.
    Theo dõi suốt 10 ngày, thấy ông Ga thứ trưởng, rồi mấy ông Cục, ông Vụ thi nhau lên báo giải thích tính hợp lý của cái quy định "phọt " này.
    Nhưng mà, cái gì sai thì phải công nhận sai, không hợp lý không thể biến thành hợp lý, thậm chí cái sai, cái không hợp lý của quy định ưu đãi này đã xúc phạm đến các đối tượng được xã hội trân trọng.
    Cãi chày cãi cối mãi, cuối cùng chính ông Ga thứ trưởng cũng phải "rặn" ra cái thông báo hủy bỏ những quy định trên.

    MÚA.

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 12:28
  • Chia sẻ bài này >



  • Múa là gì ?
    Múa, thưa sếp, là những cử động hết sức phi logich từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, đôi lúc bất thình lình đá chân trái phát xong, bật tay trái, cuối cùng, như thông lệ quốc tế, xoay một vòng và đứng im như trời trồng.
    Tiếp tục.

    Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

    EM ĐÃ NGỜ NGỢ...

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 16:45
  • Chia sẻ bài này >


  • -Báo cáo tôi nghe..
    -Dạ...Không thể chấp nhận được anh ạ, giữa khu dân cư như thế, nó xây cái nhà to tổ bố như thế, lại không thèm xin phép...
    -Láo thế, luật pháp ở đâu?
    -Vâng.Em cũng thay mặt anh đập bàn với phường, với quận, luật pháp đâu lại có kẻ làm càn như thế. Cưỡng chế ngay.
    -Cưỡng chế à?
    -Vâng. Tháo dở hết ạ, không thể chịu đựng được, một lũ ăn hại...
    -Ai ăn hại?

    Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

    LUYỆN TAI LÀM SẾP

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 08:58
  • Chia sẻ bài này >

  • LUYỆN TAI LÀM SẾP

    -Chào sếp !
    -Cái gì? À...chào hả? Từ từ, hình như có tiếng xe của Cụ đã về...
    -Trời đất, ngoài kia, ầm ầm cả trăm xe chạy, sao sếp nghe được tiếng xe của Cụ?
    -Tai...tai...đôi tai...Nó quen nghe...quen nghe tiếng xe cấp trên, cả tiếng chân cấp trên đi từ xa cũng quen, cả tiếng nói, quen...
    -Thế thì phỏng vấn đôi tai sếp chút nào. Chào sếp tai, trông cũng không mấy có tướng mà thính gớm..
    -Thính là trách nhiệm, là lẽ sống còn, không phải tướng mạo, có công mài sắt có ngày thính tai..

    Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

    PHỎNG VẤN CHAI RƯỢU

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 22:23
  • Chia sẻ bài này >

  • PHỎNG VẤN CHAI RƯỢU

    -Chào chú em, khổ, sao lại ở đây, hôm qua nhìn chễm chệ
    trên bàn nhà sếp, giờ lại đứng ở góc cửa hàng chợ Hàng Da...Sao thế?
    -Nói bé chút đi...Đang run vì sợ lại bị mang đi nữa đây?
    -Không hiểu.
    -Nhoằng cái là có thằng mua biếu sếp ấy mà...
    -Lại quay về nhà sếp?

    Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

    HẾT KỊCH

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 05:47
  • Chia sẻ bài này >

  • HẾT KỊCH

    Năm lần bảy lượt, đăng ký lên xuống, bỗng một ngày đẹp
    trời, đoàn kịch nhận được tin báo sếp tới xem kịch. Đây lại là vở kịch về chống tham nhũng nhá, hóc xương nhá, người thường xem kịch nó chửi, nó nói khía nói cạnh, nó mắng, nó dểu mà còn nổi cả gai ốc, mặt đỏ tía tai,huống hồ sếp. Vừa mừng vừa lo, mừng vì khi sếp tới xem thì mặc nhiên vở diễn tha hồ diễn. Lo là xem xong mà sếp nhíu mắt cái thì coi như ra bã.Thôi thì một liều ba bảy cũng liều.
    Mấy em diễn viên thực tập xếp hàng ôm hoa đón sếp từ ngoài cổng.

    Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

    CẬU LÀ AI NHỈ?

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 20:42
  • Chia sẻ bài này >

  • Ngày trước, bạn mình làm thư ký cho giám đốc Sở. Có một vụ việc vở lỡ, sếp dính nặng, xin bạn mình gánh hộ hết sai phạm. Bạn mình vào tù. Xếp bị khiển trách rồi ổn. Ba năm sau, bạn mình hết án, hí hửng đưa vợ đến ra mắt xếp để nối việc, vì nghĩ, chuyện này với xếp là chuyện vặt, dù sao cũng là cái nghĩa, cái ơn sâu, “Lê Lai cứu Chúa”. Vừa tới cửa, bạn mình vừa ngoạc mồm ra cười, chưa chào thì xếp hỏi:

    Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

    TUẦN LỄ PHÁT ĐỘNG...

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 13:54
  • Chia sẻ bài này >


  • Mình không có điều kiện thống kê, so sánh, nhưng nhắm mắt cũng hả hê tự hào rằng, nước Việt mình đứng đầu thế giới về các "TUẦN LỄ PHÁT ĐỘNG".
    Trong sự nghiệp quản lý, không có gì gây ấn tượng với cấp trên về mình bằng " TUẦN LỄ PHÁT ĐỘNG"
    Không có điều gì làm nhanh, gọn, xinh xắn và kết quả tốt đẹp tuyệt đối như việc chỉ đạo các "TUẦN LỄ PHÁT ĐỘNG'.
    Không thể có báo cáo nào hay hơn, súc tích hơn, dễ dàng hơn, an toàn hơn bằng việc sau phát động thì có tổng kết về kết quả thu được rực rỡ của các "TUẦN LỄ PHÁT ĐỘNG".

    Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

    CẢNH GIÁC CAO ĐỘ.

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 16:44
  • Chia sẻ bài này >
  • Nghe một cú điện thoại, và những tiếng nấc trong giọng kể.
    Chú ơi.
    Ơi
    Bây giờ cháu phải làm sao?
    Làm sao là làm thế nào, bình tĩnh nói nghe, từ từ nức nở.
    Dạ. Chuyện mới xảy ra tối qua chú ạ. Lần đầu cháu rời quê lên thành phố, mẹ bảo con đừng nhẹ dạ cả tin nhé, không tin ai hết. Con đẹp thế, bọn thanh niên phố nó bẻm mép lắm, nó mà tán tỉnh thì cột điện cũng đổ đấy. Bố bảo, con phải ghi vào lòng bàn tay ba chữ này cho bố: Cảnh giác cao độ.
    Cháu ngồi xe lên thành phố, thỉnh thoảng vẫn mở lòng bàn tay ra xem ba chữ bố tặng: cảnh giác cao độ.

    Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

    THÁO ĐẠN ĐỨNG DẬY.

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 23:10
  • Chia sẻ bài này >


  • Hồi chiến tranh ấy cô Dụng dạy cấp 1. Cô ấy có chồng bộ đội. Cô Dụng ở trọ trong nhà dân. Hôm đó chồng cô ấy từ chiến trường ra, về thăm cô được một buổi chiều và tới nửa đêm thì đi. Bà con nghe chồng cô giáo ở chiến trường ra thì vui lắm, tới thăm ùn ùn.
    Thấy vãn hết người tới, cô Dụng kéo chồng vào buồng.
    Nhớ nhớ nhớ, em nhớ anh lắm. Nhanh lên anh.

    Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

    HỘI NGHỊ DÒ LỖI CHÍNH TẢ

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 10:25
  • Chia sẻ bài này >


  • Thế là đã đến cuối năm. Thế là tổng kết. Mọi nơi tổng kết. Ngày mai, trưởng thôn Nguyễn Khoai Lang tham gia Hội nghị tổng kết toàn quốc. Khó khăn lắm ông mới lọt vào danh sách đại biểu chính thức. Hành lý ra Hội nghị toàn quốc gồm: Vé máy bay một cặp. Tiền công tác phí một triệu. Quần áo một đôi. Giày một đôi. Thời gian ba ngày. Toàn đoàn bảy người. Tổng chi toàn chuyến cho đoàn tại Hội nghị 47 triệu. Lên đường.

    Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

    TIÊN SƯ CÁI QUAI HÀM

    By: NGUYỄN QUANG VINH On: 07:01
  • Chia sẻ bài này >

  • Mình được cái xấu giai nhưng lại tò mò, hóng hớt. Sáng nay
    nghe mấy thằng con nít nói, chú ơi, đi coi vụ này hay lắm. Vụ gì? Vụ hay vú? Vụ vụ vụ chú ạ. Ừ thì vụ. Nào chạy.
    Ra chân quả đồi nhiều hoa sim như đang " tím chiều hoang biền biệt", thấy đông người quá, ồn ào, cười rung chuyển mà tiếng khóc cũng rung chuyển. Lạ ha.
    Nghe nhiều người nói: Rõ ràng bác này chôn ở đây đã 5 năm có lẽ sao cất mộ lên vẫn sống ta?

    Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

    XÓM GIỀNG VĨ ĐẠI.

    By: Unknown On: 16:50
  • Chia sẻ bài này >

  • Trước, xửa xưa, gọi là xóm sét đánh.
    Hai mươi năm nay gọi là xóm bà Toác.
    Không có nỗi cực nào lại vinh dự tự hào được ở cạnh nhà một con mụ ngoa ngoắt, chửi xoen xoét suốt ngày.
    Xóm này lại hay bị mất gà,có thể do trộm, nhưng cơ bản là do chó nhà người ta đuổi, cắn, bắt.
    Mụ Toác lại nuôi nhiều gà.
    Nuôi nhiều gà thì bị mất nhiều.