Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tagged Under:

KHÔNG ĐỀ

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 10:53
  • Chia sẻ bài này >


  • Bỗng một ngày ta ùa về với cỏ
    Vứt hết tuổi đời đi, như đứa trẻ năm nào
    Kìa rơm rạ, kìa ao làng, kìa bờ ruộng
    và cánh cò chao mãi giữa trời cao...

    Bàn chân nhỏ lon ton sau lưng mạ
    Chỉ có mạ thôi cao lớn, thành trì
    Nắm đất sét vắt thành con trâu đất
    Ta kéo trâu theo hết những ngày hè

    Vô tư quá, trời cao, ta bé nhỏ
    Ta đung đưa theo tiếng mạ ru hời
    Đêm thiếp ngủ, giấc mơ nào cũng mạ
    Giấc mơ nào cũng trong trẻo tiếng ta reo

    Và bờ cát trắng như nước mắt
    Cát ủ chân ta, cát bế ta vào
    Trên cao ấy, nhú chồi xương rồng nở
    Tuổi thơ ơi, đói khát giữa thanh tao

    Vò vào tóc, trời ơi giờ đã bạc
    Mạ đã nằm thăm thẳm giữa cát bời
    Con chào mạ con đi, rơi nước mắt
    Tuổi con giờ không còn mạ, mạ ơi...