Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Tagged Under:

BỒI DƯỠNG.

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 18:18
  • Chia sẻ bài này >


  • Hồi ấy chiến tranh ác liệt. Mọi sinh hoạt đều trong hầm.
    Rứa là có chuyện này.
    Xã đội trưởng Hóa kiêm bí thư chi bộ rất lẳng.
    Lẳng nên vợ anh rất cảnh giác.
    Cảnh giác thì phải theo dõi.
    Khi có vợ theo dõi thì anh Hóa mới lập mưu.
    Cô dân quân Hồng Anh đẹp thôi rồi, tóc dài thôi rồi, ngực căng thôi rồi, mông nở thôi rồi, đùi ngon thôi rồi, mắt liếc thôi rồi và gan dạ thôi rồi.
    Tất nhiền như thế thì em Hồng Anh phải được kết nạp đảng.
    Tất nhiên người chịu trách nhiệm bồi dưỡng để kết nạp em Hồng Anh tất nhiên là xã đội trưởng Hóa.
    Tất nhiên đã được phân công bồi dưỡng thì phải gần gũi đối tượng được bồi dưỡng.
    Tất nhiên một việc nghiêm trang như thế này thì vợ xã đội trưởng không thể làm mình làm mẩy.
    Và tất nhiên với mồm mép tán tỉnh gái nổi tiếng của xã đội trưởng Hóa, phối kết hợp nhịp nhàng với kỹ chiến thuật, lại được sự ác liệt của chiến tranh hỗ trợ từ bên ngoài, lại có căn hầm xã đội trưởng làm việc kín đáo hỗ trợ bên trong, lại có thêm trách nhiệm bồi dưỡng đối tượng minh bạch thêm lần nữa hỗ trợ, thì không có gì ngạc nhiên là em Hồng Anh không sập bẫy tình của xã đội trưởng Hóa.
    Bây giờ mới vô nội dung chính nè:
    Hôm đó quá giờ trưa vợ xã đội trưởng Hóa không thấy chồng về.
    Lai nghe nói, anh đang bồi dưỡng cho cô Hồng Anh trong hầm chỉ huy.
    Sinh nghi. Vợ xã đội trưởng tiến lại, ngồi ngoài cửa hầm theo dõi.
    Trong hầm, xã đội trưởng đã bồi dưỡng cho cô Hồng Anh đến bài thứ 4 là bài "nắm thắt lưng địch mà đánh".
    Hồng Anh nắm thắt lưng quần xã đội trưởng kéo xuống.
    Xã đội trưởng nắm thắt lưng quần Hồng Anh kéo xuống.
    Xã đội trưởng bắt đầu trườn lên.
    Hồng Anh bắt đầu rên lên.
    Vào lúc cao điểm nhất thì nghe tiếng vợ xã đội trưởng hỏi to ở cửa hầm.
    Xã đội trưởng ôm ghì lấy Hồng Anh nói to:
    -Đồng chí nhắc lại tôi nghe, khi vào trận thì tinh thần phải thế nào?
    Hồng Anh cong người lên:
    -Đánh...Đánh....Đánh.
    Xã đội trưởng hét:
    -Dù một mình một súng thì phải thế nào?
    Hồng Anh lại cong người lên:
    -Chiến....chiến...chiến...
    Xã đội trưởng vừa thở vừa hét:
    -Nếu phải hy sinh thì hy sinh như thế nào?
    Hồng Anh lại cong người lên:
    -Thà hy sinh chứ không chịu chết...không chịu chết...không chịu chết...Phải bắn...Xã đội trưởng ơi, bắn, bắn, bắn...
    Xã đội trưởng gồng người xuống, hổn hển:
    -Đúng rồi...Đúng thời cơ là bắn...bắn...bắn này...
    Hồng Anh giọng yếu đi:
    -Xã đội trưởng ơi, tháo đạn...đứng dậy...
    Vợ xã đội trưởng lúc đó mới thò đầu xuống:
    -Bồi dưỡng xong chưa anh, về ăn cơm.