Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tagged Under:

QUYỀN TỔ PHÓ.

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 18:26
  • Chia sẻ bài này >


  • Nhớ cháu, hồi ký cách mạng chuyện này.
    Từ những năm 1980 của thế kỷ 20, lúc ấy mình làm báo Bình Trị Thiên. Cố nhà thơ Nguyễn Văn Dinh ( tác giả bài thơ khét tiếng nổi: Em bé Bảo Ninh) là trưởng phòng phóng viên.
    Hôm đó bầu cử gì đó không nhớ.
    Anh Dinh làm tổ trưởng tổ bầu cử ( không có tổ phó).
    Công việc Tổ trưởng của anh Dinh đang tiến triển tốt đẹp bỗng dưng anh Dinh bị đau bụng. Đau bụng vào thời điểm chuẩn bị kiểm phiếu là rất hệ trọng. He he.
    Anh Dinh vừa túm quần bước nhanh về toalet vừa gọi:
    -Đồng chí Vinh...Đồng chí Vinh theo tôi.
    Mình nhào theo, cáu:
    -Anh toalet thì liên quan gì đến em?
    Anh Dinh thò đầu trong toalet ra:
    -Cần phải có sự lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối cho tới khi kiểm phiếu xong. Tớ biết bụng của tớ. Đã không toalet thì thôi, đã toalet chí ít cũng 1 tiếng. Nay với trách nhiệm Tổ trưởng, tớ quyết định cậu thay tớ lãnh đạo tổ. Từ giờ phút này cậu là Tổ phó của tớ, à không...quyền tổ phó.
    Mình quay lại nhìn anh em phóng viên trong tòa soạn, cái nhìn trên tư cách quyền tổ phó cũng oách xà lách. Đời mình từ ngày biết chữ tới giờ lần đầu tiên có cái chức này quá vinh dự tự hào.
    Đang say men chức vụ chợt nghe tiếng đập cửa toalet ầm ầm:
    -Quyền tổ phó Vinh, hội ý, hội ý...
    Mình bước lại bên cạnh cửa.
    Anh Dinh nói vọng ra:
    -Có 2 việc cậu phải làm ngay. Một là gom phiếu, thống kê, lập biên bản nghiêm túc sau đó bí mật báo cáo cho tớ biết kết quả bỏ phiếu. Nếu tốt thì không sao.Nếu ai đó mà chi bộ đã cơ cấu vẫn không trúng thì cậu phải báo cáo ngay để bầu lại...cương quyết thực hiện cơ cấu do chi bộ đề ra...Làm đi...
    Mình làm đúng như thế.
    Lại nghe tiếng gõ cửa toalet ầm ầm:
    -Quyền tổ phó Vinh, hội ý, hội ý..
    Mình tới bên cửa.
    Anh Dinh không nói gì, chỉ nghe tiếng rên ư hử.
    Mình hỏi:
    -Có sao không anh?
    Anh Dinh thở phì phò:
    -Cái gì cũng cơ cấu là được sao mỗi việc cho ra mà cực thế hả trời...
    -Anh có chỉ đạo gì không?
    -Ui trời, đau...Này, cho phép cậu trích quỹ bầu cử bồi dưỡng anh em mỗi thằng một bún, một mỳ xíu...Thực hiện đi...
    Mình mừng quá, định chạy đi thông báo tin vui thì lại nghe tiếng gõ cửa toalet:
    -Vinh ơi...
    Tiếng anh Dinh sang sảng:
    -Anh mới nghĩ ra bài thơ tứ tuyệt có tên là " Huế chiều mưa", đọc nghe nhé.
    Mình nghiêm mặt:
    -Với tư cách quyền tổ phó, tôi yêu cầu anh xử lý nhanh để ra ăn liên hoan bầu c