Tagged Under: SỰ THẬT
VỀ TIÊN LÃNG ( PHẦN 2)
THẨM PHÁN NGÔ
VĂN ANH VÀ BẢN THỎA THUẬN MA QUỶ
Trên chặng đường mệt mỏi đi tìm lẽ phải, Đoàn
Văn Vươn đã gặp biết bao ngáng trở. Tới khi anh buộc phải đâm đơn kiện UBND
huyện ra tòa, cầu mong một phiên tòa xử vì luật pháp nhưng đã thất bại. Người
ta đã có kết quả xử ngay cả trước khi phiên tòa xảy ra. Vì thế anh thua. Anh
thua nên phải tiếp tục kiện lên Tòa phúc thẩm Thành phố Hải Phòng, và lại tiếp
ấp ủ một niềm hy vọng to lớn vào pháp luật. Mà không hy vọng vào sự công
minh của pháp luật thì còn hy vọng vào điều gì? Anh là kỹ sư, anh là cựu chiến
binh, nhưng anh là nông dân, một người nông dân theo đúng nghĩa cao cả và đáng
kính trọng nhất của từ này. Một người nông dân biển, trước mặt làng anh là
biển, là cuộc sống, là mồ hôi nước mắt, là đầm hồ mà cả gia đình anh gây dựng
trong hàng chục năm, nay chính quyền quyết định cướp thì anh phải kiện, đã kiện
thì phải tin vào pháp luật, và thẩm phán là chính người đại diện cho pháp luật nhà nước. Niềm tin của anh đặt vào hết thẩm phán Ngô Văn Anh.
Đặt niềm tin vào thẩm phán là đặt niềm tin đúng chỗ.
Và chính thẩm phán Ngô Văn Anh sau khi thụ lý
hồ sơ, nếu kiến thức pháp luật hạng bét thì cũng có thể hiểu ngay rằng, cái lý
kiện của Đoàn Văn Vươn là hợp pháp, và tất nhiên các quyết định cấp đất, thu
hồi đất, cưỡng chế đất của UBND huyện Tiên Lãng là sai, là trái pháp luật.
Chính thẩm phán Ngô Văn Anh đã phối hợp với
thẩm phán sơ thẩm, phối hợp ngay với chính quyền huyện Tiên Lãng để lập nên một
bản thỏa thuận mang màu sắc mãnh thú đánh lừa anh nông dân hiền hậu Đoàn Văn Vươn:
Anh ký vào thỏa thuận này, rằng, anh xin rút đơn kiện UBND huyện lên Tòa phúc
thẩm thì UBND huyện Tiên Lãng sẽ tạo điều kiện cho anh tiếp tục được nhận lại
đất để tiếp tục sản xuất.
Anh Đoàn Văn Vươn ký. Ký vì tin rằng, chắc
chắn cái lý của mình đúng, ký vì vui mừng- có niềm vui mừng nào cao cả và tột
bậc hơn niềm vui của người nông dân là tiếp tục có đất, tiếp tục được sống cùng
đất đai, và anh ngỡ rằng chính quyền đã làm việc với thẩm phán để anh rút đơn,
hủy bỏ một cuộc kiện cáo không mấy hay ho, rồi quyền lợi anh lại vẫn bảo đảm,
và đó là cách để UBND huyện sửa sai.
Khi anh rút đơn, thì thẩm phán Ngô Văn Anh đã
hoàn thành hợp đồng mờ ám với chính quyền Tiên Lãng, và ngay lập tức, bản án sơ
thẩm của Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng mặc nhiên có hiệu lực, và từ chính cái
gọi là “hiệu lực” này của bản án sơ
thẩm, UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định cưỡng chế.
Thẩm phán Ngô Văn Anh đã phạm tội.
Tội đó là một trong những nguyên nhân xảy ra
Vụ Tiên Lãng.
Trong quyết định khởi tố Vụ Tiên lãng tới
đây, nhất định phải có tên bị can Ngô Văn Anh