Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Tagged Under:

MÌNH ĐỢI MỘT CHUYẾN BAY

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 11:16
  • Chia sẻ bài này >




  • Ngày mai về nhà ở quê. Thất lạc bốn phương, có khi gọi Hà Nội là nhà, có khi gọi nhà nơi Sài Gòn đang nắng rực, nhưng còn một ngôi nhà đẫm sương và gió cát: Đó là nhà mình. Nhà mình. Nhà mình. Nhà mình. Có cây lộc vừng ở ngõ đã trổ hoa đợi ông chủ về khoe. Có cây khế trái ngọt, đung đưa những chùm quả trĩu xuống ngang tay với của bọn trẻ hàng xóm. Có cây cam đợi mình Có cây đào tiên đang chín đỏ Nhà mình, có bàn thờ khúc ruột mình ở đó, khói hương nóng giữa đêm dài dù mình đang ở xa Nhà mình, cả viên gạch vỡ cũng thấm mồ hôi công sức mình viết dài năm,dài tháng, chắt chiu từng chữ, chắt chiu từng dấu phẩy, vợ chồng con cái gây dựng mà thành Nhà mình nơi hai con cất tiếng khóc sinh thành Nơi đứa cháu ngoại khóc sinh thành Nơi từng vỡ òa cả trăm tiếng khóc tiễn biệt người bạn đời thương nhớ về nơi đáy cát. Về nhà mình là về làng Bóc củ khoai lang luộc ăn ngọt như tiếng mẹ ầu ơ thưở bé thơ Uống cốc rượu được chắt ra, chiết ra từ bỏng rộp cát chói chang, cái sáng lòa, cát lung linh ngợp trời ngợp đất Về nhà mình, được ngồi bên dì ở chợ, vóc tay ăn cái bánh xèo vừa hạ khuôn, nhúm ngón tay vào bát nước mắm đỏ ớt, xuýt xoa, nước mắt chảy vì cay, vì vui, vì ngơ ngác thẫn thờ trước mái tóc của dì bạc trắng như mây trên đỉnh cát. Về nhà mình, chân trần lên mộ cát, thăm ba, thăm mẹ,thăm em, cát ôm lấy chân, cát níu lấy chân, cát quấn lấy chân, cát êm dưới chân, cát cát cát, mộ mộ mộ, nơi cả làng nhiều đời qua nằm xuống sau một chặng đời vui buồn kiếp sống Ngủ êm trong nhà mình, nồng nàn mùi hương, vương vương kỷ niệm, quặn lòng nhớ những tháng năm có vợ, có chồng, những tháng năm nghèo mà ấm, những tháng năm mặt trời không đông giá, nay nằm, một mình quấn trong chăn, lạnh trời đã đành,lạnh thân mình biết đắp gì cho ấm. Ngày mai mình về nhà mình Ngày mai mình về miền gió cát Ngày mai mình về cái nơi mọi người lại gọi hai tiếng: Cu Vinh Thức đêm nay để đợi một chuyến bay