Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Tagged Under:

CỤ CHỦ.

By: NGUYỄN QUANG VINH On: 00:17
  • Chia sẻ bài này >
  • Mình tới thăm nhà thằng bạn, chưa kịp ngoạc mồm gọi mở
    cổng đã thấy nó nhoài cả người qua hàng rào, thì thầm:
    -Đừng nói to, cụ chủ ốm.
    Mình buột miệng thật thà:
    -Thế à, tốt quá, cụ sắp đi chưa?
    Thằng bạn ngứa mồm chửi:
    -Đi đéo đâu, ngâm thơ được rồi…
    -Thơ gì?
    -Nghe đi. “Chào 61 đỉnh cao muôn trượng/Ta đứng đây mắt nhìn bốn hướng/Trông lại trời Nam, trông tới mai sau/Trông Bắc, trông Nam, trông cả địa cầu.…”. Đấy, mới tỉnh, ăn chút cháo là ổng lên…
    -Nhưng sao không ngâm bài gì lại cứ bài Chào 61 là sao nhỉ.
    -Biết đéo đâu. Mới kêu bác sĩ phụ khoa sang khám, bác sĩ nói có thể cụ mất trí nhớ, vẫn tưởng giờ là năm 1961 chứ không phải là năm 2013…
    Mình gật gù:
    -Ồ…Dễ hiểu mà…Đoremon cũng có thể lùi thời gian nữa là cụ…
    -Đây không phải là lùi, mà có thể lẫn…
    -Bây giờ làm sao?
    -Cấm cửa cụ, không cho ra đường, không cho mở miệng, phải để cho bạn bè cụ, các con cháu cụ vẫn nghĩ là cụ đã khỏe, vẫn tỉnh táo…Nói tóm lại không được lộ bí mật chuyện cụ lẩn thẩn..
    -Vì sao?
    -Khổ thế, giải thích không nghe…Cụ lẫn thời gian, vẫn tưởng bây giờ là năm 1961 nên nói câu gì cũng theo cách nói của người 1961 không phải người 2013, hiểu chưa?
    -Hiểu.
    -Hiểu thì vào vấn an cụ đi.
    Mình vào.
    -Con chào cụ.
    Cụ hất bộ râu lên, nheo nheo mắt:
    -Thằng này trí thức hả? Khẳng định cho tao yên tâm đi. Bây giờ là năm 2013 đúng không, thế mà chúng nó cứ mắng tao khùng, nói câu gì ra chúng cứ cãi: Đó là thời kỳ năm 1961 cụ ạ, điên thế cơ chứ… Đã vậy tao ổng lên cho chúng nó chết: “Chào 61 đỉnh cao muôn trượng…”.Ha ha..
    Mình sợ quá lùi ra cửa, nhọn miệng chõ vào:
    -Con chào cụ con thăng trước…
    Thằng bạn tiễn về, cứ thì thầm:
    -Không được để lộ bí mật chuyện này, hiểu chưa?
    -Nhưng chính cụ đã lộ bí mật…
    -Khuyết điểm lớn nhất của cụ là chỗ này đây, nhỉ? Nhỉ? Mày nhỉ?.