Cậu bạn tỉnh queo:
-Vừa họp. Rất nghiêm túc.
-Ồ thế à?
-Họp toàn bộ cơ quan đoàn thể, do cái đầu chủ trì, cái miệng làm loa, phê phán không thương tiếc cái tay phải của tớ.
-Ồ thế à?
-Tội trạng, sai phạm của cái tay phải đã quá rõ: Rờ mó, móc, thuổm,
thọc, khoắng...không ra làm sao, rất đáng xấu hổ nhân cách của cái tay
gọi là...phải.
-Ồ thế à?
-Cái đáng đưa thẳng tay lên biểu quyết
thì nó thụt, chúi bàn tay vào bóp lấy dái...hèn. Cái không nên đưa tay
lên thì nó cứ xộc thẳng lên trời...ngu. Thiên hạ chửi thằng tay phải
quá dữ luôn. Không thể để tình hình như vậy. Không. Và không.
-Ồ thế à?
-Mình quyết định thông qua sự thống nhất của toàn bộ cơ quan đoàn thể
từ đầu, cổ, miệng, tai,tứ chi, lòng mề...nhất trí cử thằng tay trái từ
nay giám sát, kiểm tra, xử lý, thậm chí phạng đứt tay phải nếu nó vẫn
tiếp tục sai phạm.
-Ồ thế à?
-Tuy nhiên, xét một cách khách
quan, theo thằng tay trái báo cáo, việc nhận ra sai phạm của thằng tay
phải không khó, thậm chí là dễ, nhưng xử nó quá khó, rất khó ông ạ,
ông ạ, ông ạ.
-Ồ thế à?
-Hôm qua,mình đồng ý cho thằng tay trái
đấm một phát vào thằng tay phải, thằng tay phải hơi rung lên nhưng
toàn thân thể mình đau nhói, không chịu nổi. Ông ạ, ông ạ, ông ạ.
-Ồ thế à?
-Cho nên, trước mặt mọi người, mình cho thằng tay trái quặc thằng tay
phải liên tục, quặc công khai, mọi người nhìn hả hê vui sướng lắm,
nhưng tối đến, thằng tay trái xoa dầu lên thằng tay phải, rồi hai thằng
nắm vào nhau, ngủ ngon. Thế đấy ông ạ , ông ạ, ông ạ, đừng trách mình
không nghiêm.
-Ồ thế à?